Pralaya (Tiếng Phạn) có nghĩa là “ban đêm” của vũ trụ:
Vũ trụ trước và sau tạo hóa giống như một miếng vải được gấp lại và phơi ra. Trong trạng thái gấp lại không ai nhận ra đó là miếng vải hay là cái gì, nhưng khi nào được phơi ra thì chúng ta nhận ra rất rõ. [Cũng như thế] trong trạng thái Pralaya (sự tan rã), tức là trước tạo hóa, cả vũ trụ tồn tại trong trạng thái tiềm tàng tinh vi trong Brahman, và sau sự tạo hóa nó hiện hữu với hình thể được biểu hiện rõ ràng.
(Brahma Sutra, Chương II, Phần I, Adhikarana VI)