Bản gốc: What is celibacy?
Vào thời cổ đại, việc kiêng quan hệ tình dục chỉ được quan sát thấy trong một số trường hợp nhất định:
1. trong thời niên thiếu (trước khi kết hôn)
2. trong các truyền thống tôn giáo, trong khi vượt qua các cấp độ của giáo lý để chuẩn bị cho hôn nhân hay hợp nhất tình dục (tantra, maithuna, karmamudra)
3. một cách tự nguyện sau cái chết của người phối ngẫu hoặc vì tổn thương cơ quan sinh dục
4. sau khi những lợi ích về tâm linh của hôn nhân đã được hoàn thành cho dù ở kiếp sống hiện tại hay quá khứ.
Trong truyền thống bí truyền, người ta biết rằng có hai hình thức độc thân: Âm (Lunar) và Dương (Solar).
Sống độc thân Dương là một loại tích cực của đời sống tình dục, trong đó một cá nhân kiềm chế sự quan hệ tình dục và thủ dâm, thay thế chúng bằng các bài tập tâm linh chuyển hóa năng lượng tình dục như Pranayama, Vajroli…

Thật không may, nhiều nhóm tu hiện đại đã từ bỏ các loại bài tập này, do đó những người độc thân của họ không còn có công cụ để quản lý năng lượng tình dục của họ một cách hiệu quả, do đó họ đang thực hành kiểu độc thân Âm.
Điều mà người hiện đại thường gọi là “độc thân” thực sự là một trạng thái đè nén tình dục, được gọi trong giáo lý bí truyền là “lunar brahmacharya”.
Những người đè nén năng lực tình dục của họ phải chịu sự mất cân bằng về tinh thần, nghiêng về sự cuồng tín và tàn nhẫn.
Mong muốn kiềm chế tình dục cũng tựa như muốn đóng mặt trời vào một cái chai. Những người này hàng đêm đều đánh mất năng lực của mình qua các cuộc mộng tinh ghê tởm hay thủ dâm một cách đáng sợ.
Ham mê tình dục hay đè nén tình dục đều dẫn đến sự thất bại trên con đường tu tập tâm linh.
Sống độc thân hay kiêng quan hệ tình dục – được sử dụng và hướng dẫn đúng cách – là một khía cạnh quan trọng trong đời sống tâm linh. Một người độc thân có thể phát triển sự tự nhận thức bản thân, như Paramahansa Yogananda đã làm. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng ông đã từ chối các giáo lý cao hơn về hợp nhất tình dục, và do đó không thể tiến xa hơn (các bậc thầy trong dòng truyền thừa Kriya Yoga của ông đã thực hành với các phối ngẫu của họ, nhưng với Yogananda, truyền thống đó đã chấm dứt).
Hôn nhân – bí tích của sự kết hợp tình dục – luôn là một sự thiết lập thiêng liêng có tầm quan trọng về mặt tâm linh được nhấn mạnh trong tất cả các tôn giáo. Trong tất cả các truyền thống cổ xưa, các nhà lãnh đạo tâm linh cao nhất luôn kết hôn, thậm chí là một cách bí mật. Nhiều “người độc thân” nổi tiếng đã thực hành hợp nhất tình dục trong bí mật. Một ví dụ điển hình là Sri Ramakrishna, người đã thực hành tình dục thiêng liêng một cách tận tụy với bạn đời của mình.
Theo truyền thống Ấn Độ, Ramakrishna đã để Sarada Devi ngồi trên ngai của Đức mẹ thiêng liêng trong đền thờ. Đồng thời, anh bắt đầu hát bài thánh ca cho Devi Kundalini bằng nghi lễ tổ tiên, mà đỉnh cao là Shorashi Puja nổi tiếng, về sự kính yêu phụ nữ. Anh và cô đã đạt được Định Samadhi trong Maithuna …
– Samael Aun Weor, The Mystery of the Golden Blossom (1972)

Một mình không thể đạt đến đỉnh cao trên con đường tâm linh. Khi bắt đầu đời sống tâm linh, nhiều người cần một thời gian chuẩn bị cho sự hợp nhất tình dục. Đây là lý do tại sao brahmacharya hay sự độc thân đã được thiết lập từ lâu. Tuy nhiên, thông qua độc thân, người ta không thể làm chủ được sức mạnh tình dục, để mà tạo ra sự sống trong các cõi siêu việt.
Ngoài ra còn có một số nhà huyền môn ảo tưởng đã cầu xin một loại trinh bạch ngớ ngẩn [không có sự chuyển hóa], mà một số giáo phái tôn giáo giảng, nhưng không thực hành. Họ phớt lờ rằng Tự nhiên đang nổi loạn chống lại sự kiêng khem có hại đó, gây ra ô nhiễm về đêm và đánh mất canxi trong cơ thể thông qua niệu đạo. Bệnh tật là hậu quả sau đó.
Độc thân Âm là sự kiêng khem tình dục ngớ ngẩn chỉ dẫn đến việc gây ô nhiễm tình dục bẩn thỉu về đêm với tất cả các hậu quả nghiêm trọng của nó. – Samael Aun Weor
Đàn ông được tạo ra dành cho phụ nữ và phụ nữ [được tạo ra dành] cho đàn ông, bởi vì Tự nhiên khôn ngoan trong thiết kế của nó. Điều mà đàn ông và phụ nữ phải học là tận hưởng chính họ mà không làm tổn thương nhau, và câu trả lời cho điều này là Phép Tình Dục. Trong lúc làm tình, cặp đôi theo trường phái Gnosis chuyển hóa tinh dịch của họ thành năng lượng nguyên tử bằng cách kiềm chế hành vi tình dục. Sau đó, năng lượng này dâng lên về phía đầu của họ, thông qua các kênh nhất định.
– Samael Aun Weor, Cuộc cách mạng của Beelzebub (1950)