Chương 10 – Các cái Tôi khác nhau

✏ Tác giả: Samael Aun Weor, 📖 Tâm Lý Học Cho Sự Chuyển Hóa Triệt Để

Thú vật biết suy nghĩ bị gọi nhầm là con người, thực sự không có tính tự chủ rõ ràng.

Không nghi ngờ gì nữa, sự thiếu thống nhất trong tâm lý của thú vật dáng người chính là nguyên nhân của rất nhiều những khó khăn và cay đắng.

Cơ thể vật chất là một đơn vị hoàn chỉnh và nó hoạt động như một tổng thể hữu cơ, trừ khi bị bệnh.

Tuy nhiên, cuộc sống nội tâm của thú vật dáng người đó không thể nào được gọi là đơn vị tâm lý.

Tệ hơn cả mọi việc này, bất chấp việc các trường phái giả bí truyền và giả huyền học nói gì, là việc thiếu một trật tự tâm lý trong sâu thẳm của mỗi con người.

Chắc chắn, trong những tình cảnh như thế không thể tồn tại sự hoạt động hài hoà trong cuộc sống nội tâm của con người.

Đối với trạng thái nội tâm của mình, thú vật dáng người là một thể đa tâm lý, là tổng của các cái Tôi.

Các học giả ngu dốt của thời kỳ u tối này, tạo ra một giáo phái tôn thờ cái Tôi, họ thần thánh hoá nó, đặt nó lên bàn thờ, gọi nó là “alter ego“, “cái Tôi cao cấp”, “cái Tôi thần thánh”, v.v., v.v., v.v.

Những kẻ biết-tuốt ở cái thời đại đen tối mà chúng ta đang sống không muốn nhận ra rằng cái “Tôi cao cấp” hay cái “Tôi hạ cấp” là hai khía cạnh của cùng một cái Tôi đa nguyên…

Con thú dáng người hẳn là không có một cái “Tôi vĩnh viễn”, có chăng chỉ là những cái Tôi thú vật và vô lý.

Thú vật trí năng đáng thương, bị gọi nhầm là con người, cũng giống như môt ngôi nhà lộn xộn, ở đó thay vì một chủ nhân thì lại có rất nhiều người hầu, những kẻ lúc nào cũng muốn chỉ huy và làm theo ý mình…

Lỗi lớn nhất của các trường phái huyền học giả và đạo bí truyền giả vô giá trị là việc cho rằng mọi người, hoặc chính họ, sở hữu một “cái Tôi vĩnh hằng và không thay đổi”, không sinh, không diệt…

Nếu mà những người có suy nghĩ như vậy có thể đánh thức được Tâm Thức, dù chỉ trong một khoảnh khắc, thì họ đã có thể tự chứng kiến rất rõ ràng rằng con vật trí năng dáng người không bao giờ thường hằng trong bất kỳ khoảng thời gian nào…

Nhìn từ góc độ tâm lý thì thú vật có trí năng không ngừng thay đổi…

Nếu nghĩ rằng một người tên Luis lúc nào cũng là Luis thì cũng giống như kể một câu chuyện rất vô duyên…

Image result for the multiple ego
Trong mỗi người đều có rất nhiều người tồn tại, rất nhiều cái Tôi; bất kỳ ai tỉnh giác đều có thể tự kiểm chứng được điều này một cách trực tiếp…

Có một anh nọ tên là Luis. Trong anh có nhiều cái Tôi, nhiều Ego muốn biểu hiện mình qua tính cách của anh ấy trong nhiều lúc khác nhau, và mặc dù Luis không ưa gì sự tham lam, nhưng một cái Tôi khác bên trong anh, tạm gọi là Pepe, lại rất tham lam, và [các cái tôi khác bên trong Luis] cũng tương tự như thế…

Tất cả chúng ta đều vô thường; Thật ra, một người không cần phải quá thông minh để nhận ra vô số sự thay đổi và mâu thuẫn trong tất cả mọi người…

Sớm hay muộn thì việc cho rằng con người sở hữu một “cái Tôi vĩnh hằng và không thay đổi” cũng giống như việc sỉ nhục mọi người xung quanh và chính bản thân mình…

Trong mỗi người đều có rất nhiều người tồn tại, rất nhiều cái Tôi; bất kỳ ai tỉnh giác đều có thể tự kiểm chứng được điều này một cách trực tiếp…

← Trước: Chương 9. – Sự kiện cá nhân Tiếp theo: Chương 11 – Ego yêu quí

Leave a Reply