Fakir

A fakir hoặc là faqir (tiếng Ả Rập: فقیر) nói chung được dùng để chỉ một tu sĩ khổ hạnh. Theo nghĩa hẹp, Fakir được dùng để nói về các tu sĩ chuyên thực hành các bài tập rèn luyện sức chịu đựng bền bỉ của cơ thể hoặc những thực hành dường như là không thể (ví dụ như giơ tay lên thẳng trong nhiều năm), như một phương pháp để tăng cường sức mạnh ý chí.

Một Fakir.

Tất cả con đường phổ biến để tới cuộc sống bất diệt có thể được phân chia thành ba loại như sau: con đường của người Fakir, con đường của nhà Sư, con đường của bậc Yogi […].

Con đường của người Fakir là con đường chiến đấu với cơ thể vật chất […] Con đường thứ hai là con đường của nhà Sư. Đó là con đường của đức tin, của cảm xúc về đạo, sự hy sinh cho đạo. […] Con đường thứ ba là con đường của các bậc Yogi. Đó là con đường của hiểu biết, là con đường của tâm trí. […] Con đường thứ tư không có hình thức cố định như con đường của người Fakir, của nhà Sư và của người Yogi. Và trước hết chúng ta phải đi tìm nó. Đó là thử thách thứ nhất. [Con đường này] không phổ biến như ba con đường truyền thống. Nhiều người chưa bao giờ nghe nói về con đường thứ tư và cũng có người nói rằng nó không tồn tại và không thể tồn tại. […]” 

Chương 2, In Search of the Miraculous, P. D. Ouspensky.


Leave a Reply