
13Gần đến Lễ Vượt Qua của người Do-thái, Ðức Chúa Jesus đi lên Giê-ru-sa-lem. 14Ngài thấy trong đền thờ những kẻ buôn bán bò, chiên, bồ câu, và những người ngồi đổi tiền. 15Ngài lấy dây nhỏ bện thành cái roi, rồi đuổi họ, cùng với chiên và bò, ra khỏi đền thờ. Ngài đổ bạc và lật bàn của những người đổi tiền. 16Ngài nói với những người bán bồ câu rằng, “Hãy đem những thứ nầy ra khỏi đây. Ðừng biến nhà Cha Ta thành nơi buôn bán.”
17Các môn đồ Ngài nhớ lại những gì đã chép rằng,
“Lòng nhiệt thành về nhà Chúa sẽ thiêu đốt con.”
18Người Do-thái cất tiếng hỏi Ngài, “Thầy có phép lạ gì cho chúng tôi thấy để chứng tỏ Thầy có quyền làm những điều nầy?”
19Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Hãy phá đền thờ nầy đi, trong ba ngày Ta sẽ dựng nó lại.”
20Bấy giờ người Do-thái nói, “Ðền thờ nầy phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, mà Thầy sẽ dựng lại trong ba ngày sao?” 21Nhưng đền thờ Ngài nói chỉ về thân thể Ngài. 22Vì thế sau khi Ngài từ cõi chết sống lại, các môn đồ Ngài nhớ lại Ngài đã nói điều nầy; họ tin Kinh Thánh và tin những lời Ðức Chúa Jesus đã nói.
(Kinh Thánh, Bản dịch 2011)
Con người là một thành phố với chín cánh cổng. Nhiều công dân sống trong thành phố này nhưng họ thậm chí không biết nhau. Mỗi công dân này, mỗi cái Tôi nhỏ bé này, đều có những kế hoạch riêng và tâm trí riêng; đó là những thương nhân mà Chúa Giê-su đã phải đuổi ra khỏi Đền thờ bằng đòn roi của ý chí. Những thương nhân đó phải bị giết chết.
(Samael Aun Weor – Biện chứng Tâm thức)