✏ Tác giả: Samael Aun Weor, 📖 “The Great Rebellion”
Không nghi ngờ gì nữa, bên trong mỗi chúng ta ai cũng có một đất nước tâm lý, cũng giống như đất nước chúng ta đang sống ở bên ngoài.
Mọi người luôn biết mình đang sống ở thành phố nào, vùng đất nào, nhưng không may là họ lại không biết mình đang ở địa điểm tâm lý nào.
Tại bất kỳ thời điểm nào, bất kỳ ai cũng biết họ đang ở khu vực hoặc vùng miền nào đó, nhưng trong lĩnh vực tâm lý thì không được như vậy: thông thường người ta thậm chí còn không mảy may đoái hoài gì đến việc họ đang ở địa điểm nào trong đất nước tâm lý của họ.
Nếu trong thế giới vật chất có những khu của người tử tế và có văn hoá, thì chắc chắn là trong vùng tâm lý của mỗi chúng ta cũng có những khu vực đẹp đẽ thanh lịch như vậy.
Nếu trong thế giới vật chất có những khu vực với những con phố cực kỳ nguy hiểm, đầy rẫy những kẻ tấn công, thì trong vùng tâm lý của nội tâm chúng ta cũng có những khu tương tự như vậy.
Tất cả đều phụ thuộc vào việc chúng ta chơi với loại người thế nào: nếu chúng ta có những người bạn say xỉn thì chúng ta sẽ đến quán rượu, và nếu họ là người dâm đãng thì chắc chắn số phận của chúng ta sẽ ở trong nhà thổ.
Trong đất nước tâm lý của chúng ta, mỗi người đều có bạn đồng hành là những cái Tôi của mình. Những cái Tôi sẽ đưa họ đến nơi phù hợp với những đặc tính tâm lý của họ.
Một người phụ nữ đức hạnh và danh giá, một người vợ tuyệt vời với hành vi mẫu mực, sống trong một dinh thự xinh đẹp ở thế giới vật chất, nhưng vì cái Tôi dục vọng mà cô ấy có thể sống ở các ổ mại dâm trong đất nước tâm lý của mình.
Một quý ông đáng kính với lòng trung thực hoàn hảo, một công dân mẫu mực, vẫn có thể ở trong những hang ổ trộm cắp trong vùng tâm lý của mình do những người đồng hành khủng khiếp của ông ấy, những cái Tôi trộm cắp ở sâu trong vô thức.
Một ẩn sĩ thực hành theo con đường sám hối, có thể là một nhà sư sống khổ hạnh trong phòng riêng ở một tu viện nào đó, nhưng trong tâm lý lại có thể đang ở giữa một đám giết người, tay súng, kẻ cướp, nghiện ngập, chính xác là vì những cái Tôi trong tiềm thức hoặc vô thức của họ, cái Tôi chìm sâu trong các hang hốc tâm lý của họ.
Người ta hay nói rằng kẻ ác cũng có nhiều đức hạnh, và người đức hạnh cũng có nhiều cái ác. Châm ngôn này rất thích đáng. Nhiều người đã được phong thánh nhưng vẫn sống trong những ổ cướp hoặc những nhà mại dâm tâm lý.
Những gì chúng tôi đang khẳng định và nhấn mạnh ở đây có thể làm chướng tai những người kiểu cách, người tự kiêu về sự ngoan đạo, người học giả vô minh, người tự cho mình là đỉnh cao của sự thông thái. Tuy nhiên, những nhà tâm lý học chân chính thì sẽ không bao giờ cảm thấy như vậy.

Tuy có vẻ khó tin, nhưng tội ác cũng ẩn mình trong khói hương của lời cầu nguyện, tội ác cũng ẩn mình trong những vần thơ, dưới mái vòm của những thánh địa linh thiêng nhất, và tội ác cũng được khoác tấm áo của lòng thánh thiện và ngôn từ cao siêu.
Trong nội tâm sâu thẳm của các vị thánh đáng kính nhất, vẫn tồn tại những cái Tôi của nhà thổ, trộm cướp, giết người, v.v.
Những kẻ đồng hành có tính người hạ cấp như vậy ẩn mình giữa những vực sâu khôn lường của vô thức.
Nhiều vị thánh trong lịch sử đã phải chịu nhiều đau khổ vì lý do này. Hãy nhớ lại người anh em Phanxicô thành Assisi của chúng ta đã phải chiến đấu chống lại những cám dỗ của Thánh Antôn [thành Padova], tất cả những điều ghê tởm ấy. Tuy nhiên, các vị thánh đã không tiết lộ tất cả mọi thứ, và hầu hết những ẩn sĩ đều im lặng.

Chúng ta ngạc nhiên khi nghĩ rằng kể cả những ẩn sĩ ăn năn hối cải và thánh thiện nhất cũng sống trong các hang ổ của mại dâm và trộm cướp trong vùng tâm lý. Tuy nhiên, họ là thánh, và nếu họ chưa phát hiện ra những điều kinh hoàng đó ở trong tâm, thì khi phát hiện ra chúng họ sẽ mặc áo vải thô, họ sẽ nhịn ăn, có thể sẽ dùng roi tự quất mình, và họ sẽ cầu xin Đức mẹ thần thánh Kundalini của họ để loại bỏ những kẻ đồng hành tồi tệ kia ra khỏi tâm lý, những kẻ làm họ mắc kẹt trong những hang ổ đen tối ở đất nước tâm lý của chính mình.
Các tôn giáo khác nhau đã nói nhiều về sự sống sau khi chết và thế giới bên kia. Những người khốn khổ không còn phải vắt óc suy nghĩ về những gì ở phía bên kia, đằng sau ngôi mộ này. Chắc chắn, sau khi chết thì mọi người vẫn tiếp tục sống trong cùng một vùng tâm lý như lúc còn sống.
Kẻ trộm vẫn tiếp tục ở trong ổ trộm cắp; kẻ dâm đãng vẫn tiếp tục ở trong nhà thổ như một bóng ma xui xẻo; kẻ hận thù giận dữ vẫn tiếp tục ở trên những con đường nguy hiểm đầy xấu xa thù hằn, nơi lóe lên ánh dao và vang tiếng súng nổ.
Phật tính vốn dĩ đã rất đẹp, nó đến từ trên cao, từ các vì sao, nhưng thật không may là nó bị mắc kẹt trong tất cả những cái Tôi mà chúng ta có ở bên trong.
Ngược lại, Phật tính cũng có thể tìm lại con đường, quay về điểm xuất phát ban đầu, quay về với các vì sao, nhưng trước hết nó phải tự giải thoát mình khỏi những kẻ đồng hành xấu xa đã làm nó mắc kẹt trong cõi đọa đày.
Phanxicô thành Assisi và Antôn thành Padova, những bậc thầy ưu tú đã được Ki-tô hóa, khi khám phá ra những cái Tôi đọa đày trong chính mình thì họ đã chịu những đau khổ không kể xiết. Và chắc chắn là họ đã chủ động rèn luyện và tự nguyện chịu khổ để đánh tan hết thành cát bụi những cái Tôi đó, những yếu tố phi nhân tính sống ở bên trong. Không nghi ngờ gì nữa, những vị Thánh đó đã được Ki-tô hóa và trở về điểm xuất phát ban đầu của họ sau khi đã phải chịu đựng rất nhiều.
Chúng ta đã đặt trung tâm từ tính trong tính cách giả của mình một cách bất thường, và điều trước tiên cần thiết, khẩn cấp và không thể trì hoãn, là phải chuyển trung tâm từ tính này sang Phật tính, để con người hoàn chỉnh có thể bắt đầu hành trình từ tính cách về lại các vì sao. Đây là một hành trình tiến lên về mặt đạo đức, từ bậc này lên bậc kia trên ngọn núi của Bản Thể.
Chừng nào trung tâm từ tính vẫn còn được đặt trong tính cách ảo thì chúng ta vẫn còn sống trong những hang ổ tâm lý ghê tởm nhất, mặc dù trong cuộc sống thực tế chúng ta là những công dân mẫu mực.
Mỗi người đều có một trung tâm từ tính đặc trưng cho mình: người thương gia thì có trung tâm từ tính mang tính thương mại, và vì vậy họ hoạt động trên thương trường và thu hút những người liên quan, những người mua kẻ bán.
Con người của khoa học có trong tính cách của mình một trung tâm từ tính của khoa học, và do đó họ thu hút về mình mọi thứ thuộc về khoa học, như sách vở, phòng thí nghiệm, v.v.
Người theo huyền học có trung tâm từ tính của huyền học trong mình, và vì loại trung tâm này khác biệt với những vấn đề về tính cách, nên sự chuyển dịch chắc chắn sẽ diễn ra vì lý do này.
Khi trung tâm từ tính được thiết lập trong tâm thức, tức là trong Phật tính, thì sự trở về với các vì sao của con người toàn diện sẽ bắt đầu.