Tác giả: Samael Aun Weor,
Tâm Lý Học Cho Sự Chuyển Hóa Triệt Để
Phật tính [hay còn gọi là tinh chất] là thứ làm cho mỗi em bé sơ sinh đẹp và đáng yêu, đó chính là thực tế chân thật của mỗi con người… Sự phát triển bình thường của Phật tính trong mỗi sinh vật hiển nhiên là mới chỉ ở giai đoạn phôi thai và mang tính ngẫu nhiên bột phát.
Cơ thể con người lớn lên và phát triển theo các quy luật sinh lý của mỗi loài; tuy nhiên, nếu tính riêng thì những khả năng này rất hạn chế đối với Phật tính.
Một điều chắc chắn rằng, nếu không được hỗ trợ thì Phật tính chỉ có thể phát triển được ở mức tối thiểu nhất…
Nói thẳng ra thì sự phát triển tự nhiên và tự phát của Phật tính chỉ có thể xảy ra trong ba, bốn hay năm năm đầu, tức là, trong giai đoạn đầu của cuộc sống…
Mọi người thường nghĩ rằng sự phát triển của Phật tính luôn diễn ra một cách liên tục máy móc theo quá trình tiến hóa, tuy nhiên Gnosis Toàn Thể dạy rõ rằng việc này không xảy ra như thế…
Để Phật tính có thể phát triển hơn nữa, phải có một cái gì đó rất đặc biệt, chúng ta phải làm một cái gì đó mới mẻ…
Tôi muốn nhấn mạnh đến việc rèn luyện bản thân mình. Sự phát triển Phật tính chỉ có thể được thực hiện qua những việc làm có ý thức và việc sẵn sàng chịu đựng khổ đau…
Chúng ta cần phải hiểu rằng công việc này không liên quan đến các vấn đề về ngân hàng, về nghề nghiệp, nghề thợ mộc, nghề thợ nề, việc sửa đường sắt hay việc văn phòng…
Việc này dành cho những người đã phát triển tính cách; đó là việc liên quan đến tâm lý…
Tất cả chúng ta đều biết rằng ở trong mỗi người đều có cái gọi là Ego, cái “Tôi”, bản thân mình…
Không may, Phật tính bị mắc bẫy, bị nhốt trong Ego, và điều này rất đáng tiếc.
Khám phá ra cái “tôi” tâm lý, làm tan rã những yếu tố không mong muốn của nó, là việc khẩn cấp, không thể hoãn lại cho ngày mai, không thể để lại đến ngày kia… Đó là ý nghĩa của việc rèn luyện bản thân.
Chúng ta không thể giải phóng Phật tính nếu chưa phân hủy cái “tôi” tâm lý…
Trong Phật tính có tôn giáo, có Phật, có minh triết, và có những hạt nhân đau khổ của đức cha chúng ta ở trên trời và tất cả thông tin chúng ta cần để khai ngộ Bản thể nội tại.
Không ai có thể tiêu diệt được cái “tôi” tâm lý nếu chưa loại trừ các yếu tố phi nhân đạo trong người…
Chúng ta cần tiêu hủy sự tàn ác ghê gớm của thời đại này thành tro bụi; thật nhục nhã, sự đố kỵ đã trở thành động cơ bí mật đằng sau mọi hành động, lòng tham không đáy làm cho cuộc sống thật cay đắng; sự vu cáo kinh tởm; lời vu khống gớm ghiếc là nguyên nhân của bao nhiêu là bi kịch; các vụ say rượu, dục vọng hôi thối bốc mùi khó chịu, v.v, v.v, v.v.
Khi tất cả những điều ghê tởm này bị tan thành bụi vũ trụ, Phật tính, bên cạnh việc tự giải phóng bản thân mình, sẽ còn lớn lên và phát triển một cách hài hòa…
Chắc chắn, khi cái tôi tâm lý đã chết, Phật tính sẽ tỏa sáng bên trong chúng ta…
Phật tính tự do ban cho chúng ta vẻ đẹp bên trong; từ vẻ đẹp đó tỏa ra hạnh phúc hoàn hảo và tình yêu đích thực…
Phật tính sở hữu nhiều giác quan hoàn hảo và các phép tự nhiên phi thường…
Khi chúng ta “chết đi trong chính mình” [1], khi chúng ta tiêu diệt đi cái “Tôi tâm lý”, chúng ta sẽ có được những giác quan quý giá và những phép lực của Phật tính.
Ghi chú
[1] Câu “chết đi trong chính mình” chỉ việc giết ego, giết cái “Tôi” ảo:
Ma-thi-ơ 16:24-26, Kinh Thánh:
Ðức Chúa Jesus nói với các môn đồ Ngài, “Nếu ai muốn theo Ta, người ấy phải từ bỏ chính mình và vác thập tự giá mình mà theo Ta. Vì ai muốn cứu mạng sống mình sẽ mất, nhưng ai vì cớ Ta mà mất mạng sống mình sẽ tìm được nó. Vì nếu một người được cả thế giới mà mất linh hồn mình thì có ích gì? Người ấy sẽ lấy chi để đổi linh hồn mình lại?Giăng 12:24-25, Kinh Thánh:
Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, nếu hạt lúa mì kia không gieo xuống đất và chết đi thì nó chỉ là một hạt; nhưng nếu chết đi, nó sẽ kết quả nhiều. Ai yêu mạng sống mình sẽ mất nó; và ai ghét mạng sống mình trong thế gian nầy sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời.

Ảnh từ phim “Cuộc khổ nạn của Đức Kitô”.
← Trước: Chương 3 – Cuộc Nổi Dậy Tâm Lý | Tiếp theo: chương 5 – Buộc tội bản thân |