Trong các tác phẩm của thầy Samael Aun Weor, người Pha-ri-si tượng trưng cho những người hay phán xét người khác trong khi bản thân họ có tội lỗi.
Đoạn Kinh Thánh dưới đây ghi lại một bài giảng của Chúa Giê-su về Thầy Dạy Giáo Luật và các thầy thuộc trường phái Pha-ri-si.
1Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói với đám đông và các môn đồ Ngài, 2“Những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si ngồi ở cương vị của Mô-sê. 3Vậy hãy làm và giữ những gì họ dạy các ngươi; nhưng đừng làm theo những gì họ làm, vì họ không thực hành những gì họ dạy. 4Họ buộc những gánh nặng khó mang, rồi đặt trên vai người khác, nhưng chính họ, họ không muốn động ngón tay vào. 5Họ làm mọi việc cốt để phô trương cho người ta thấy. Họ mang những hộp đựng kinh luật thật to và làm những tua áo cho dài. 6Họ thích ngồi bàn danh dự trong đám tiệc và dành chỗ ngồi tôn trọng nhất trong hội đường. 7Họ muốn được chào hỏi kính cẩn ngoài phố chợ và thích được người ta gọi là thầy. 8Nhưng các ngươi đừng để người ta gọi mình là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, và hết thảy các ngươi đều là anh em với nhau. 9Dưới đất nầy, các ngươi cũng đừng gọi ai là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha trên trời. 10Các ngươi cũng đừng để ai gọi mình là các lãnh tụ, vì chỉ có một Lãnh Tụ, đó là Ðấng Christ. 11Người lớn nhất trong các ngươi sẽ là người phục vụ các ngươi. 12Ai đưa mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được đưa lên.”
13“Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi đóng cửa thiên đàng, không cho người khác vào, vì chính các ngươi không vào, nhưng ai muốn vào các ngươi lại ngăn cản.
14[Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi nuốt nhà các bà góa, mà ngoài mặt làm bộ cầu nguyện dài. Vì thế các ngươi sẽ bị đoán phạt nặng hơn.]
15Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi vượt biển băng ngàn để đem một người vào đạo, rồi các ngươi làm cho người mới theo đạo thành người của hỏa ngục gấp đôi các ngươi.
16Khốn cho các ngươi, những kẻ dẫn đường bị mù! Các ngươi dạy rằng, ‘Nếu ai chỉ đền thờ mà thề thì không sao; nhưng nếu ai chỉ vàng của đền thờ mà thề sẽ bị trói buộc.’ 17Hỡi những kẻ điên rồ và mù quáng, vàng hay đền thờ làm cho vàng ra thánh, cái nào trọng hơn? 18Các ngươi còn dạy, ‘Người nào chỉ bàn thờ mà thề thì không sao; nhưng ai chỉ của lễ trên bàn thờ mà thề sẽ bị trói buộc.’ 19Hỡi những kẻ mù quáng, của lễ hay bàn thờ làm cho của lễ ra thánh, cái nào trọng hơn? 20Thế thì ai chỉ bàn thờ mà thề là chỉ cả bàn thờ và mọi thứ trên đó mà thề. 21Còn ai chỉ đền thờ mà thề là chỉ đền thờ và Ðấng ngự trong đó mà thề. 22Còn ai chỉ trời mà thề là chỉ ngai Ðức Chúa Trời và Ðấng ngự trên ngai đó mà thề.
23Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi dâng phần mười bạc hà, thì là, và húng thơm, mà bỏ qua những điều quan trọng hơn của Luật Pháp là công lý, thương xót, và đức tin. Ðó là những điều các ngươi phải làm nhưng không được bỏ qua những điều kia. 24Hỡi những kẻ dẫn đường bị mù, các ngươi gạn lọc con ruồi nhưng nuốt chửng con lạc đà!
25Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi chùi rửa bên ngoài chén dĩa, nhưng bên trong, chúng chứa đầy trộm cắp và trụy lạc. 26Hỡi những người Pha-ri-si đui mù, trước hết các ngươi phải chùi rửa bên trong chén dĩa, để chúng cũng được sạch như bên ngoài.
27Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi giống như mồ mả tô trắng; bên ngoài trông đẹp đẽ nhưng bên trong chứa đầy xương người và mọi thứ nhớp nhúa. 28Các ngươi cũng thế, bên ngoài trông có vẻ công chính đối với người ta, nhưng bên trong toàn là đạo đức giả và gian ác.”29“Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi lập mộ cho các đấng tiên tri và chỉnh trang mồ mả của những người công chính; 30các ngươi nói rằng, ‘Nếu chúng ta sống đồng thời với các tổ phụ, chúng ta đã không dự phần với họ làm đổ máu các vị tiên tri.’ 31Như thế các ngươi đã tự xác chứng rằng các ngươi đúng là con cháu của những kẻ giết các đấng tiên tri. 32Thế thì các ngươi hãy làm tiếp cho trọn mức độ tội ác của tổ phụ các ngươi đi. 33Hỡi loài rắn độc, dòng dõi của độc xà, làm sao các ngươi có thể thoát khỏi hình phạt nơi hỏa ngục?
(Ma-thi-ơ 23, Kinh Thánh – Bản Dịch 2011)
34Vì vậy, kìa, Ta sai các tiên tri, các nhà hiền triết, và các thầy dạy giáo luật đến với các ngươi, nhưng các ngươi giết những người nầy, đóng đinh những người nọ, đánh đòn những người kia trong hội đường, và lùng bắt họ từ thành nầy sang thành khác, 35để máu vô tội chảy ra trên đất, từ máu của A-bên người công chính, cho đến máu của Xa-cha-ri-a con trai Bê-rê-ki-a, người các ngươi đã giết trong sân đền thờ, giữa nơi thánh và bàn thờ, đổ trên các ngươi. 36Quả thật, Ta nói với các ngươi, tất cả những điều ấy sẽ xảy đến cho thế hệ nầy.”
Ngụ ngôn về người Pha-ri-si và người thu thuế

9Ngài cũng kể ngụ ngôn nầy để dạy những người cậy mình, cho mình là công chính, mà khinh chê người khác.
(Lu-ca 18:9-14, Kinh Thánh – Bản Dịch 2011)
10“Hai người đi lên đền thờ để cầu nguyện; một người là người Pha-ri-si, còn người kia là người thu thuế. 11Người Pha-ri-si đứng riêng ra và cầu nguyện thế nầy, ‘Lạy Ðức Chúa Trời, con tạ ơn Ngài, vì con không như những người khác, tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế nầy. 12Con kiêng ăn mỗi tuần hai lần, và con dâng một phần mười mọi lợi tức của con.’
13Còn người thu thuế đứng đằng xa, không dám ngước mắt lên trời, vừa đấm ngực vừa thưa rằng, ‘Lạy Ðức Chúa Trời, xin thương xót con, một kẻ tội lỗi.’
14Ta nói với các ngươi, người thu thuế nầy, khi đi xuống để về nhà mình, đã được xưng công chính chứ không phải người kia, vì ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
Ở thế kỷ thứ I và II, người Publican (người thu thuế) đóng vai trò quan trọng trong hệ thống thu thuế của Đế Quốc La Mã. Mỗi 1-2 năm Đế Quốc La Mã lại mời các Publican báo giá cho hợp đồng thu thuế cho một phạm vi quyền hạn nhất định. Publican nào dành được hợp đồng phải nộp luôn giá trên hợp đồng, rồi họ sẽ có quyền thu thuế trên phạm vi quyền hạn đó cho đến khi hợp đồng hết hạn. Tiền thuế publican thu trong thời gian hợp đồng thuộc về họ, chứ không cần nộp lại cho Đế Quốc. Hệ thống này có rủi ro tài chính cho người Publican vì nếu không thu được tiền thuế bằng giá hợp đồng thì họ phải chịu lỗ. Dù vậy nhưng các Publican hay lợi nhiều từ hệ thống này, đặc biệt khi họ biết cách đánh lừa dân để thu thuế cao hơn so với giá đúng.
(Nguồn: Wikipedia)
Người Pha-ri-si trong tác phẩm của Samael Aun Weor
Tất cả chúng ta đều nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ nói những lời của người Pha-ri-si trong ngụ ngôn Kinh Thánh: “Lạy Ðức Chúa Trời, con tạ ơn Ngài, vì con không như những người khác“, v.v., v.v., v.v.
Tuy thế mà, mặc dù nghe khó tin, việc này lại xảy ra hàng ngày. Người bán thịt ở chợ nói: “Tôi khác với những người bán thịt kém chất lượng và lừa dối mọi người.”
Ông chủ cửa hàng bán vải kêu rằng: “Tôi không giống những người bán hàng khác, họ giàu có vì biết ăn bớt khi đo vải.”
Người bán sữa khẳng định: “Tôi không giống những người bán sữa khác vì họ đổ nước vào sữa của họ. Tôi thích làm người thật thà”.
Bà chủ nhà nói với khách rằng: “Tôi không giống các cô gái hay cặp kè với những đàn ông khác; Ơn Chúa vì tôi là người có đạo đức, tôi chung thuỷ với chồng mình.”
Tóm lại, mọi người toàn là những kẻ đồi bại, không công bằng, hay ngoại tình, trộm cấp, ngoan cố, còn mỗi chúng ta là một con cừu hiền lành, một “Vị Thánh Sô-cô-la Đáng Yêu“, ai cũng muốn có, giống như một đứa trẻ vàng ngọc trong nhà thờ.
(Samael Aun Weor – Tâm Lý Học Cho Sự Chuyển Hóa Triệt Để – Chương 27)
Chúng ta biết rõ rằng sự phân chia giữa cái Tôi cao cấp và cái Tôi hạ cấp là sai hoàn toàn; cái Tôi cao cấp và cái Tôi hạ cấp là hai phần của cùng một thứ, hai phần của cái Tôi đa nguyên.
Liệu một phần của cái Tôi có thể tiêu biến thành cát bụi hay hủy diệt một phần khác của cái Tôi hay không? Liệu một phần của bản thân tôi có thể đày ải một phần khác của tôi hay không?
Những gì chúng ta có thể làm là khéo léo che giấu những thứ chúng ta không muốn tiết lộ, che giấu những khía cạnh hư hỏng của mình, và mỉm cười với gương mặt thánh thiện. Một phần của bản thân ta có thể che giấu đi một phần khác của mình. Các bạn có thấy điều này kỳ quái không? Không phải mèo vẫn giấu móng vuốt của nó đi đấy ư? Tất cả chúng ta đều mang trong mình kẻ Pha-ri-si khét tiếng: bên ngoài rất đẹp đẽ nhưng bên trong lại đầy thối nát!
Chúng ta đã từng biết đến những người Pha-ri-si ghê gớm. Chúng ta cũng biết đến một người mà khoác lên mình chiếc áo choàng tinh khiết của Đạo sư, với mái tóc dài và bộ râu vênh váo không bao giờ đụng đến dao cạo. Cả thế giới đều “kinh sợ” vì mức độ thánh thiện của ông ta. Ông ta ăn chay một trăm phần trăm, ông ta không uống rượu hay bất cứ đồ uống có cồn nào, và mọi người đã từng quỳ xuống trước mặt ông ta.
Chúng ta không đề cập đến tên của “vị thánh sô cô la” này. Nhưng mọi người ai cũng nghĩ rằng ông ta đã bỏ vợ con để đi theo con đường thánh thiện.
Ông ta rao giảng những điều hay ho và quả quyết lên án chống lại tội ngoại tình và tội gian dâm, nhưng ông ta lại bí mật có nhiều tình nhân và từng gạ gẫm những đệ tử của mình quan hệ tình dục qua những con đường không tự nhiên. Đúng, ông ta là một vị thánh, nhưng là một vị “thánh sô cô la”.
Những người Pha-ri-si là như vậy!
Các ông không ăn thịt, không uống rượu và không hút thuốc. Các ông tỏ ra mình người công minh nhưng bên trong thì toàn là đạo đức giả và sự gian ác. Những người Pha-ri-si che giấu tội lỗi của mình khỏi mắt của người khác nhưng bên cạnh đó họ cũng che giấu chúng khỏi bản thân mình.
Chúng ta biết rằng người Pha-ri-si nhịn ăn uống khắt khe và sám hối rất ghê, họ rất chắc chắn rằng họ công minh và trí tuệ, nhưng nạn nhân của họ vẫn kêu khóc thảm thiết. Hầu hết vợ và con cái của những người này đều là nạn nhân vô tội của những sự gian ác mà họ gây ra. Thế nhưng họ vẫn tiếp tục các bài tập luyện công thần thánh của mình, và họ vẫn đinh ninh rằng mình “công minh” và “thánh thiện”.
(Samael Aun Weor – bài giảng: Cái Tôi không thể hiểu hay tiêu diệt cái Tôi)
Những người Pha-ri-si là ai vậy? Họ là những người đi đền thờ, vào các trường học và tôn giáo bí mật chỉ để cho mọi người nhìn. Họ có nghe, nhưng lại không làm. Họ giống như những người tự ngắm mình trong gương rồi bỏ đi. Họ chỉ làm những việc đó cho người khác nhìn vào nhưng họ không bao giờ rèn luyện bản thân, và việc này rất nghiêm trọng. Họ hài lòng với niềm tin đơn thuần và không quan tâm đến sự chuyển hóa bên trong. Vì vậy, họ đang lãng phí cuộc đời của mình một cách thảm hại và rồi thất bại.
(Samael Aun Weor – bài giảng: Tiền bạc và ba loại tâm)

Ảnh: The Tribute Money bởi Peter Paul Rubens (c. 1610-1615)
Những “thầy dạy giáo luật“, những người thuần lý trí, những người bị ràng buộc bởi các luật lệ đã mục rỗng và thối nát, họ là những người đạo đức giả luôn lên án các điểm đạo đồ. Thực sự những “nhà thông thái” này là ai? Họ chỉ đơn giản là những người rất giàu kinh nghiệm, thực sự rất sáng suốt, nhưng họ lại không bao giờ hiểu được các điểm đạo đồ. Cuối cùng, các linh mục là ai vậy? Họ là người đến từ một giáo phái nào đó.
(Samael Aun Weor – Dòng Âm Thanh)