Nếu hạt lúa mì kia không gieo xuống đất và chết đi… (Ma-thi-ơ 12:20-36)

Ảnh minh hoạ từ phim Cuộc khổ Cuộc Khổ Nạn Của Chúa Giêsu

20Trong số những người đến thờ phượng trong kỳ lễ có mấy người Hy-lạp. 21Mấy người ấy đến gặp Phi-líp, là người quê ở Bết-sai-đa miền Ga-li-lê, và yêu cầu rằng, “Thưa ông, chúng tôi mong được gặp Ðức Chúa Giê-su.” 22Phi-líp nói với Anh-rê, rồi Anh-rê và Phi-líp cùng đến thưa với Ðức Chúa Giê-su.
23Ðức Chúa Giê-su trả lời họ rằng, “Giờ Con Người được vinh hiển đã đến. 24Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, nếu hạt lúa mì kia không gieo xuống đất và chết đi, nó chỉ là một hạt; nhưng nếu chết đi, nó sẽ kết quả nhiều. 25Ai yêu mạng sống mình sẽ mất nó; nhưng ai ghét mạng sống mình trong thế gian nầy sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. 26Nếu ai phục vụ Ta, người ấy phải theo Ta; Ta ở đâu, tôi tớ Ta cũng ở đó. Nếu ai phục vụ Ta, Cha Ta sẽ tôn quý người ấy. 27Bây giờ tâm hồn Ta xúc động. Ta sẽ nói gì đây? ‘Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ nầy, nhưng chính vì mục đích ấy mà Con đã đến giờ nầy. 28Cha ôi, xin làm vinh hiển danh Cha.’”
 Bấy giờ có tiếng từ trời vọng xuống rằng, “Ta đã làm vinh hiển rồi và sẽ làm vinh hiển nữa.”
29Ðám đông đứng đó nghe vậy bèn nói, “Ấy là tiếng sấm nổ,” những người khác lại bảo, “Một thiên sứ đã nói chuyện với Ngài.”
30Ðức Chúa Giê-su trả lời và nói, “Chẳng phải vì Ta mà tiếng nầy vọng xuống, nhưng vì các ngươi. 31Bây giờ là lúc thế gian nầy bị phán xét; bây giờ kẻ cai trị thế gian nầy sẽ bị tống ra ngoài. 32Còn Ta, khi Ta được nhấc lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến với Ta.” 33Ngài nói điều ấy để chỉ về Ngài sẽ chết cách nào.
34Ðám đông nói với Ngài, “Chúng tôi nghe trong Luật Pháp dạy rằng Ðấng Kitô sẽ còn lại đời đời. Nhưng sao Thầy bảo ‘Con Người phải được nhấc lên’? Con Người nầy là ai?”
35Ðức Chúa Giê-su nói với họ, “Ánh sáng ở với các ngươi ít lâu nữa. Hãy bước đi trong khi còn ánh sáng, kẻo bóng tối bắt kịp các ngươi; ai đi trong bóng tối không biết mình đi đâu. 36Trong khi các ngươi còn ánh sáng, hãy tin vào ánh sáng, để các ngươi trở thành con cái của ánh sáng.”
 Sau khi nói những lời ấy, Ðức Chúa Giê-su rời nơi đó và ẩn mình khỏi họ.

Tiến hóa là một quá trình chuyển hóa năng lượng từ đơn giản thành phức tạp hơn. Chúng ta cần quay trở lại điểm khởi đầu (tình dục) để tái tạo bản thân. Con người là một hạt giống sống. Hạt giống này, hay còn gọi là hạt lúa mì, phải nỗ lực thì Siêu Nhân mới có thể nảy mầm. Đó không phải là tiến hóa. Đó chính là cuộc Cách Mạng vĩ đại của Tâm Thức. Với lý lẽ thích đáng, Đức Ki-tô đã nói rằng:

Xưa Môi-se treo con rắn lên nơi hoang mạc thế nào, thì Con Người cũng phải “bị treo” lên dường ấy.

(Samael Aun Weor – Hôn Nhân Hoàn Hảo)

Chừng nào tâm thức vẫn tiếp tục bị giam hãm bởi các cấu trúc tâm lý mà tổng thể chúng cấu thành nên bản thân, cái Tôi, cathexis lỏng lẻo, thì chừng đó tâm thức vẫn sẽ không thể thức tỉnh. Chúng ta cần phải trải qua Cái chết Huyền học ngay tại đây và ngay bây giờ. Chúng ta cần phải chết đi trong từng khoảnh khắc; chỉ khi [cái cũ] chết đi thì cái mới sẽ đến. Nếu mầm không chết đi thì cây sẽ không được sinh ra. Chúng ta cần học cách sống để giải phóng mình khỏi những thứ mà ta kế thừa từ mặt trăng.

(Samael Aun Weor – Biện Chứng Tâm Thức)

Trong các sách Phúc âm, con người trên thế gian được ví như là một hạt giống có khả năng phát triển, giống như ý tưởng về sự tái sinh của con người khi được sinh ra một lần nữa. Rõ ràng là nếu hạt không chết đi thì cây không được sinh ra. Cái chết và sự sống tồn tại trong mọi sự chuyển hóa.

(Samael Aun Weor – Biện Chứng Tâm Thức)

Leave a Reply