✏ Tác giả: Samael Aun Weor, 📖 Yoga Giấc mơ
(Trích sách Giáo lý Bí mật của Anahuac)
Chúng ta sẽ bắt đầu chương cuối cùng của cuốn sách này bằng một câu như sau: “Người thầy đầu tiên của mỗi điểm đạo đồ vĩ đại sẽ thực sự trở thành nguyên nhân cơ bản chính đáng cho tất cả những khía cạnh tâm linh-hoá trong thân và tâm của họ.” [1]
[1] Câu này và một số câu tiếp theo được trích từ chương 35 của sách “Beelzebub’s Tales to his Grandson” bởi G. I. Gurdjieff
Bất kỳ vị thầy tâm linh nào với lòng biết ơn đều khiêm nhường cúi lạy trước người [thầy] đầu tiên, [người đã giúp họ] tạo ra Bản thể đích thực của mình.
Sau khi đã rèn luyện nhiều với ý thức và tự nguyện trải qua nhiều khổ đau thì tất cả những phần tâm linh riêng biệt trong chúng ta đều vận hành một cách hoàn hảo tuyệt đối. Khi hiện tượng này được hiển lộ trước đôi mắt đẫm lệ của ta, Bản thể sẽ thúc đẩy và bên trong chúng ta nảy sinh một lòng biết ơn với vị thầy đầu tiên của mình.
Không thể chối cãi được rằng chúng ta chỉ có thể đạt được sự hoàn hảo tuyệt đối của từng bộ phận riêng lẻ của Bản thể bằng cách chết đi trong chính bản thân mình, bây giờ và ở đây.
Sự khai ngộ nội tâm có nhiều cấp độ khác nhau.
Một số điểm đạo đồ đã đạt tới trạng thái hoàn hảo trong một số bộ phận riêng biệt của Bản thể. Tuy nhiên họ vẫn cần phải rèn luyện rất nhiều cho đến khi tất cả các bộ phận đều đạt đến sự hoàn hảo tuyệt đối.
Không có cách nào để vẽ được chân dung của Bản thể. Nó giống như một đội quân của những đứa trẻ ngây thơ, mỗi đứa đều đảm trách những nhiệm vụ nhất định.
Mong muốn lớn nhất của mọi điểm đạo đồ là hợp nhất hoàn toàn tất cả các bộ phận của Bản thể. Khi đạt đến sự khai ngộ nội tâm của phần cao nhất trong Bản thể, chúng ta sẽ đạt tới cấp bậc Ischmetch.
Đấng Quetzalcoatl của chúng ta, Chúa Kitô của người Mexico, chắc chắn cũng đã phát triển phần cao nhất trong Bản thể của ngài.

Nếu một điểm đạo đồ giữ hành vi ngay thẳng, họ sẽ được các vị thần của giới tinh linh tự nhiên như Huehueteotl, Tlaloc, Ehecatl [2], Chalchiuhtlicue (Genevieve của Tlaloc) [3], Xochiquetzal, Nữ thần hoa, v.v., hỗ trợ thực hành phép thuật với các thể lực tinh linh.
[2] Huehuetotl, Tlaloc, v.v. là các vị thần của nền văn hoá dân tộc thiểu số Trung Bộ châu Mỹ. Nhiều học trò của thầy Samael là người dân tộc thiểu số cho nên người ta quan tâm đến chủ đề này.
[3] Chalchiuhtlicue, Genevieve của Tlaloc – Trong thần thoại về Vua Aurthur nước Anh, Genevieve là hoàng hậu, vợ của vua. Ở đây tác giả đang liên kết giữa thần thoại của Trung Bộ châu Mỹ và Anh Quốc để chúng ta hiểu hiểu rằng các vị thần của người dân tộc tượng trung cho cùng một nguyên tác tâm linh với các nhân vật trong truyện về Vua Aurthur. Thần thoại từ các nền văn minh trên thế giới đều nói về cùng một sự thật.
Dù gì đi chăng nữa, chúng ta cũng không bao giờ được quên Hộ thể Tinh linh của mình, vị pháp sư của các nguyên tố tự nhiên trong mỗi chúng ta, người có thể cầu gọi các vị thần tinh linh của tự nhiên và thực hiện những điều kỳ diệu. Chắc chắn đó cũng là một phần riêng biệt khác của Bản thể chúng ta.
Ba vị nữ thần Tonantzín, Coatlicue và Tlazolteotl thực sự chỉ là ba khía cạnh của cùng một vị thần, là biến thể hoặc là nguồn gốc của Bản thể, là Đức Mẹ thần thánh của chúng ta.
Bản thể của chúng ta có nhiều phần riêng biệt.
Chúng ta sẽ vô cùng ngạc nhiên khi nhớ đến con sư tử của luật, đó chính là hai vị thần, người chuyên ghi lại những việc thiện và ác của chúng ta. Họ chính là người coi giữ nghiệp và đều là một phần của Bản thể chúng ta, đấng thương xót, đấng từ bi, cha – mẹ nhất thể của chúng ta, và thiên thần hộ mệnh v.v.
Những quyền năng sáng chói của thiên thần hộ mệnh là vô cùng phi thường, tuyệt vời và rất thiêng liêng.
Tôi đã thực sự biết được thiên thần hộ mệnh là gì từ những nguồn Gnosis thuần túy đã được lưu giữ một cách bí mật trong các tu viện điểm đạo. Các nguồn này rất khác biệt so với các trường phái giả Kitô giáo và giả huyền học phổ biến trong công chúng hiện nay.
Khi đã tiếp cận được lĩnh vực bí ẩn của lịch sử và cuộc sống của những vị Jinn, chúng tôi đã không chỉ khám phá ra Đền Chapultepec ở Mexico và loài người ở chiều không gian thứ tư, mà thật kinh ngạc là cả những phép thần thông của thiên thần hộ mệnh và mối liên hệ của chúng đến tất cả những điều nói trên.
Chúng ta không bao giờ được quên rằng Cha Prado và Bernal Diaz del Castillo là những người đã nhìn thấy các linh mục của Anahuac [4] trong trạng thái Jinn
[4] Các linh mục của Anahuac biết khoa học Jinn. Họ biết cách nhập cơ thể vật chất vào chiều thứ tư của không gian để biến đổi cơ thể thành hình dáng của một con hổ. Các bản ghi chép Anahuac có minh hoạ về phép thần thông này. Các linh mục mất bảy ngày để đến đền thờ Chapultapec [trong cơ thể dưới hình tướng một con hổ]. Khi đến nơi, họ biến trở lại thành người. Những kẻ ngu ngốc được coi là đỉnh cao của trí tuệ, những học giả vô minh tự coi mình là những nhà thông thái vĩ đại sẽ không tin điều này. Tuy nhiên, đó là cách của các hiệp sĩ hổ của Mexico cổ xưa, đất nước của mặt trời, đất nước của sự chuyển hoá tâm linh triệt để.
Samael Aun Weor – bài giảng archeological secrets of Mexico and Bamiyan
Những ẩn sĩ này vui vẻ bay lượn trong không trung và đi từ Cholula đến đền thờ lớn. Việc này diễn ra hàng ngày vào lúc mặt trời lặn.
Trong các cuộc dạ hành của mình, các môn đồ của Sais ở châu thổ sông Nile, hay những người theo Zarathustra ở cao nguyên Ba Tư hoặc những người tập thiền trong tháp Belo ở Babylon, chưa bao giờ có được những cơ hội kỳ diệu như những người rèn luyện Tantra giấc mơ nghiêm ngặt hàng ngày.
Khi ở ngoài cơ thể vật chất, nếu muốn, người ẩn sĩ Gnosis có thể khẩn cầu một phần riêng biệt trong Bản thể của mình, phần mà huyền học thực tiễn gọi là thiên thần hộ mệnh. Không nghi ngờ gì là đấng tối thượng sẽ đáp lại lời kêu gọi của họ.
Bình yên đến trong trẻo, tĩnh lặng đến vô hạn, hạnh phúc đến ngất ngây, một niềm hạnh phúc trong tâm hồn khi đoạn tuyệt với vật chất và với thế giới, là những gì chúng ta cảm nhận được trong những khoảnh khắc tuyệt vời đó.
Độc giả thân mến, từ đó bạn có thể rút ra kết luận là: chúng ta luôn luôn có thể nhận được sự giúp đỡ thần thông theo kiểu Lohengrin.

Nếu trong những khoảnh khắc nhập định [trong mơ] như thế, mà chúng ta cầu khẩn thiên thần hộ mệnh giúp mang cơ thể vật chất đang ngủ say trên giường (nơi mà ta đã rời bỏ nó) đến trước mặt ta, thì điều kì diệu này sẽ được thực hiện một cách thành công trọn vẹn.
Chúng ta có thể cảm nhận được khi cơ thể vật chất đang được thiên thần hộ mệnh đưa đến. Đó là lúc chúng ta sẽ cảm thấy một áp lực thật lạ ở trên vai trong cơ thể cảm xúc của mình. Nếu giữ một thái độ tiếp thu, cởi mở, nhẹ nhàng, thì cơ thể vật chất sẽ nhập vào bên trong chúng ta. Người học trò Gnosis, người thực hành Tantra một cách có ý thức, thay vì quay trở lại cơ thể vật chất của mình thì họ sẽ chờ cơ thể đó đến với họ, và cùng với nó du hành đến miền đất hứa ở chiều không gian thứ tư. Sau đó, với sự giúp đỡ của thiên thần hộ mệnh, người học trò Gnosis có thể trở về nhà và lên giường của mình một cách an toàn.
Các vị thầy đáng kính của hội huynh đệ huyền bí du hành trong chiều không gian thứ tư với cơ thể vật chất của họ, và có thể ra khỏi chiều thứ tư ở bất cứ nơi nào họ muốn. Điều này có nghĩa là các vị thầy đã phục sinh, các vị cấp cao, có khả năng du hành mà không cần đến các phương tiện giao thông hiện đại như tàu thủy, máy bay, ô tô, v.v. Đây không phải là một điều tầm thường.
Thời xa xưa, sự phê bình, phép loại suy và phép tượng trưng là cốt lõi sống trong trường học của những người Philalethes ở Alexandria, những người này còn được gọi là “Những người yêu sự thật”. Đây là một học viện tổng hợp ở thế kỷ thứ IV được thành lập bởi Ammonio Saccas, nhà chiết trung tự học vĩ đại, và Plotinus, người tiếp nhận dòng truyền của Platon.
Trải qua nhiều thế kỷ, các phương pháp này cùng với những nguyên tắc học thuyết của Ai Cập, Mexico, Peru, Trung Quốc, Tây Tạng, Ba Tư, Ấn Độ, v.v., đã giúp nhiều điểm đạo đồ định hướng cho chính mình trên con đường lưỡi dao.
Cuốn Androgilia của Ammonius Saccas [5] là một tác phẩm xuất sắc xứng đáng được đề cập, một cuốn sách vàng.
[5] Ammonius Saccas là nhà triết học thế kỷ thứ hai. Dịch giả không tìm được tác phẩm nào có tiêu đề là Androgilia; cũng như không thấy sách nào được viết bởi Ammonius Saccas. Có lẽ đó là tác phẩm “Androginia” (Lưỡng tính). Theo H. P. Blavatsky thì Ammonius Saccas đã thành lập hội Thông Thiên Học (Theosophy) đầu tiên vào năm 193.
Rõ ràng là sai lầm của nhiều người theo đạo giả bí truyền và giả huyền học hiện đại nằm ở sự ái kỷ; họ rất yêu bản thân mình. Họ mong mỏi một sự tiến hoá cho những đau khổ ở bên trong. Họ muốn tiếp tục và khao khát sự hoàn hảo cho thứ mà không xứng được hoàn thiện và không xứng được tiếp tục tồn tại.
Những người với tâm lý chủ quan tin rằng mình giàu có, quyền năng và được khai sáng. Họ cũng thèm muốn một vị trí tuyệt vời ở thế giới bên kia nhưng thực tế thì họ không biết gì về bản thân mình cả. Thật không may họ không nhận thức được rằng mình bất lực, không quan trọng, không biết xấu hổ, bất hạnh, trần trụi và đau khổ trong tâm lý như thế nào.
Những người theo Gnosis chúng ta không mong muốn trở nên tốt hơn hay tệ hơn, chúng ta chỉ muốn chết đi ngay trong chính mình bây giờ và ở đây.
Khi đặt “thuyết tiến hóa” làm nền tảng cho những khát vọng cao nhất của mình là chúng ta đang bắt đầu với một nền tảng sai lầm. Chúng ta, những người biết sám hối, những người đi trên con đường đầy sỏi đá dẫn đến sự giải thoát cuối cùng, không bao giờ quan tâm đến sự tiến hóa. Chúng ta biết rằng mình nhút nhát và khốn khổ, và sự tiến hóa của bản thân sẽ không có ích lợi gì. Chúng ta mong muốn một cái chết tối cao và chỉ có cái chết mới có thể mang đến những điều mới mẻ. Tại sao chúng ta lại phải đấu tranh để tiến hóa và tiến bộ trong những nỗi bất hạnh của chính mình?
Tốt hơn hết là chết đi.
Nếu hạt giống không chết đi thì cây không thể nảy mầm. Khi chúng ta chết một cách tuyệt đối thì sự tuyệt đối mới được sinh ra. [6]
[6] Xem thêm về câu chuyện Nếu hạt lúa mì kia không gieo xuống đất và chết đi… (Ma-thi-ơ 12:20-36)
Sự hủy diệt hoàn toàn của cái tôi, sự tan biến hoàn toàn của thứ ta yêu nhất ở bên trong, sự tan rã cuối cùng của những mong muốn, suy nghĩ, cảm giác, đam mê, phẫn uất, đau đớn, cảm xúc, khao khát, hận thù, yêu thương, ghen tị, trả thù, tức giận, sở thích, chấp trước, dục vọng, v.v, của chúng ta, là điều khẩn thiết, không thể trì hoãn và nhất định không được để lại cho lúc khác. Như vậy ngọn lửa của Bản thể mới có thể bùng lên, một ngọn lửa không thuộc về thời gian và lúc nào cũng tươi mới.
Cái ý tưởng mà chúng ta có về Bản thể không bao giờ là Bản thể. Khái niệm về Bản thể mà chúng ta đã xây dựng trong lý trí cũng không phải là Bản thể. Ý kiến của chúng ta về Bản thể cũng không phải là Bản thể. Bản thể là bản thể và lý do Bản thể tồn tại chính là Bản thể.
Nỗi sợ hãi về cái chết tuyệt đối là một trở ngại, một chướng ngại, bất tiện cho việc đạt tới sự thay đổi triệt để.
Mỗi chúng ta đều mang trong mình một tạo tác sai lầm. Điều cần thiết là phải tiêu diệt cái giả để một sự sáng tạo mới được nảy sinh.
Chúng ta sẽ không bao giờ cố gắng thúc đẩy sự tiến hoá của những sai trái vì chúng ta luôn tìm sự hủy diệt tuyệt đối.
Từ giữa hố sâu đen tối và đáng sợ của vực thẳm, các phần rực rỡ của Bản thể xuất hiện và thiên thần hộ mệnh là một trong những phần riêng biệt đó.
Những người thực sự biết giáo pháp bí ẩn của hội hiệp sĩ Templar, sự phản chiếu tuyệt vời của các trường phái huyền học của Bacchus, Eleusis và Pythagore, sẽ không bao giờ muốn tiếp tục với nỗi đau khổ bên trong của họ.
Chúng ta phải quay lại điểm xuất phát ban đầu, chúng ta phải quay lại với bóng tối nguyên thủy của bất thể và hỗn độn (Chaos), để ánh sáng được sinh ra và một tạo vật mới được sinh ra ở bên trong.
Thay vì sợ sự hủy diệt hoàn toàn thì tốt hơn hết là chúng ta nên biết cách yêu thương và được ôm trọn trong vòng tay của Đức Mẹ Thiêng Liêng, là thần chết của chúng ta.
