Cơ quan Kundabuffer

✏ Tác giả: Samael Aun Weor, 📖 The Elimination of Satan’s Tail

Bài giảng này của Samael Aun Weor dựa trên câu chuyện trong tác phẩm “Beelzebub’s Tales to his Grandson” của G. I. Gurdjieff. Mặc dù những chi tiết trong sách mang tính tiểu thuyết nhưng ý tưởng và nguyên tắc chung về quá trình phát triển và thoái hóa của nhân loại đều có giá trị thực tiễn đối với học trò Gnosis.


Hàng triệu năm đã trôi qua kể từ cái đêm kinh hoàng của quá khứ [1], con người cứ dần dần tiến hóa và thoái hóa nhưng họ vẫn không biết mình là ai, đến từ đâu, hoặc sẽ đi về đâu.

[1] Đêm kinh hoàng của quá khứ (Tiếng Phạn: Pralaya).

Giấc ngủ mê trải dài nhiều thế kỷ đè nặng lên những bí ẩn cổ xưa, tuy vậy Ngôi Lời vẫn đang chờ đợi ở dưới đáy rương, chờ đợi khoảnh khắc tỉnh thức.

Đằng sau truyền thuyết về khu vườn Eden là những mục tiêu khủng khiếp của vũ trụ và những sai lầm của các vị thần khiến chúng ta khiếp sợ và kinh hoàng. Các vị thần cũng mắc lỗi.

Và hôm nay cũng như ngày hôm qua, chúng ta đang phải đối mặt với số phận của chính mình. Chúng ta đang phải đối mặt với nan đề triết học về việc tồn tại hay không tồn tại [2].

[2] tồn tại hay không tồn tại – câu này trích từ đoạn đầu cuộc độc thoại của Hamlet trong vở kịch cùng tên của Shakespeare.

Các tác giả huyền học đã nói nhiều về con rắn thiêng [Kundalini] nhưng hôm nay ta sẽ nói rõ về cơ quan Kundabuffer.

Các vị thần và Deva, các Avatar và các vị vua thần thánh, đã chiến đấu hàng triệu năm để chấm dứt hậu quả của cơ quan Kundabuffer.

Tất cả mọi nỗ lực của các nhà Tiên tri, các Avatar và các vị thần để chấm dứt kết quả nguy hại của cơ quan Kundabuffer đều đã không thành công.

Chúa Giê-su bị cám dỗ – ảnh minh hoạ từ nhà thờ Chính Thống Giáo

Ta cần phải biết rằng cơ quan Kundabuffer là ngọn lửa được phát triển một cách tiêu cực. Đây là con rắn đi xuống, lao thẳng từ xương cụt xuống địa ngục nguyên tử trong con người.

Cơ quan Kundabuffer là cái đuôi khủng khiếp của Satan trong Cơ thể tham vọng [3] của loài động vật trí năng bị gọi nhầm là con người.

[3] Cơ thể tham vọng – tiếng Phạn: Kama Rupa ( कामरूप )

Điều cay đắng nhất, điều làm đau lòng nhất là việc biết rằng cơ quan Kundabuffer đã được ban cho loài người bởi một nhóm các vị thần.

Truyền thuyết cổ xưa kể rằng trong kỷ nguyên Lemuria, một số vị thần đã đến Trái Đất trong một con tàu vũ trụ.

Những vị này đã thành lập một ủy ban tối cao thiêng liêng đảm trách việc nghiên cứu các vấn đề tiến hóa và thoái hóa của Trái Đất và của nhân loại.

Tổng lãnh thiên thần Sakaki và Tổng quản vật lý-hóa học-phổ quát thiên thần Loisos, là hai thành viên chính của ủy ban thần thánh linh thiêng này.

Uỷ ban thiêng liêng của những đấng tối thượng này đứng đằng sau toàn bộ bi kịch Eden. Họ đã đến với một cơ thể bằng xương bằng thịt và con tàu của họ cập bến Lemuria. Vào thời kỳ cổ đại đó, bản năng của con người đã bắt đầu phát triển theo hướng lý luận khách quan.

Ủy ban tối cao này đã hoàn toàn xác minh được rằng loài người Eden đã bắt đầu nghi ngờ lý do mà họ đã được tạo ra.

Chủng tộc Lemuria bắt đầu phỏng đoán về lý do cho sự tồn tại của mình, một sự tồn tại khốn khổ với những động cơ vô thức.

Mỗi con người là một cỗ máy nhỏ, thu nhận và chuyển hóa năng lượng vũ trụ. Sau đó, năng lượng này sẽ được thích ứng một cách vô thức với các tầng bên trong của Trái Đất. Như thế, chúng ta chỉ là những cỗ máy con người, không hơn không kém. Thế giới sẽ ra sao nếu không có những cỗ máy nhỏ bé đó?

Thế giới sẽ chỉ là một cái gì đó  không có mục đích nếu không có dấu ấn đó, không có diện mạo mà nhân loại mang lại cho nó. Mà cái gì không có mục đích thì sẽ ngừng tồn tại.

Tổng thể nhân loại là một cơ quan của thiên nhiên. Cơ quan này thu nhận và hấp thụ các năng lượng vũ trụ, cần thiết cho sự phát triển của hành tinh sống này. Thật không may, là một cỗ máy thì chẳng có gì là dễ chịu cả. Tuy nhiên, sinh vật được gọi là “con người” thì đúng là như vậy; chỉ là một cỗ máy và không hơn không kém.

Khi một kẻ nổi loạn đứng dậy cầm vũ khí chống lại thiên nhiên, khi anh ta không muốn là một cỗ máy nữa, các thế lực bóng tối sẽ chiến đấu với anh ta cho đến chết. Hiếm có ai có khả năng chống chọi lại với các thế lực đen tối, với tự nhiên, với vũ trụ, v.v. Và thường những kẻ nổi dậy đó sẽ phải đầu hàng.

Nhiều người được gọi nhưng ít người được chọn” [5]. Chỉ có một số ít người có thể chiến thắng được tự nhiên và ngồi trên ngai vàng quyền lực để thống trị nó.

[5] Hãy tham khảo Lu-ca 14:24 trong Kinh Thánh.

Loài người thời Lemuria đã đoán ra tất cả điều này. Với bản năng của mình, người Lemuria hiểu rằng con người sau khi phục vụ tự nhiên như những cỗ máy, thì họ sẽ thoái hóa.

Ở mọi nơi, trong mọi ngóc ngách của Lemuria, người ta nghi ngờ tất cả bi kịch này theo bản năng và đã bắt đầu thấy nó dưới ánh sáng của tư duy khách quan.

Sau khi bình tĩnh xem xét vấn đề này, thì ủy ban thiêng liêng đã quyết định thực hiện các biện pháp vũ trụ quyết liệt để tránh sự vỡ mộng hoàn toàn của nhân loại và thậm chí là các cuộc tự sát hàng loạt.

Những mục tiêu vũ trụ vĩ đại đều nằm ở phía sau [câu chuyện ngụ ngôn về] A-đam và Ê-va [6]. Ủy ban thiêng liêng đó được ẩn đằng sau bi kịch và câu chuyện về Eden. Mọi thứ xong xuôi và con người đã phải nhận một sự kỳ thị đáng nguyền rủa, đó chính là cơ quan Kundabuffer.

[6] Hãy tham khảo chuyện ngụ ngôn của A-đam và Ê-va trong Kinh Thánh.

Một thời gian sau, có lẽ nhiều thế kỷ sau, ủy ban thần thánh đã quay lại, lần này do Tổng Luyến Thần Sevohtartra đứng đầu vì Tổng lãnh thiên thần Sakaki đã trở thành một trong bốn vị Tứ trụ của Vũ trụ.

Truyền thuyết kể rằng họ trở lại sau chính xác là ba năm. Tuy nhiên, ba năm này luôn mang tính biểu tượng.

Thực tế là sau khi xem xét tình hình một cách kỹ lưỡng thì thiên thần tổng quản vật lý-hóa học Loisos đã phá hủy cơ quan Kundabuffer ở loài người. Bởi loài người không cần đến nó nữa. [Từ khi có cơ quan Kundabuffer] Con người đã bỏ mọi hoài nghi của mình và trở nên mê đắm trong vẻ đẹp của thế giới này.

Các vị thần đã cứu con người khỏi một cuộc khủng hoảng lớn. Họ đã làm được việc là giúp cho loài người mê đắm thế giới này và có thể sống ở đây giống như cư dân của các hành tinh khác. Tuy nhiên, các vị thần đã không cứu được loài người khỏi những hậu quả tai hại của cơ quan Kundabuffer.

Trên thực tế, những hậu quả tồi tệ của cơ quan này đã biến thành những thói quen, tập tục sai lầm. Và sau khi đã ăn sâu vào tâm lý chúng ta thì những thói quen này đã tạo nên tâm trí tiềm thức.

Ego hay còn gọi là cái Tôi tâm lý cũng chính là tiềm thức, bắt nguồn từ những hậu quả tệ hại của cơ quan Kundabuffer.

Đức thánh tối cao Ashiata Shiemash [7] đã chiến đấu rất quyết liệt để loại bỏ những hậu quả tồi tệ của cơ quan Kundabuffer ra khỏi loài người.

[7] Trong tác phẩm  “Beelzebub’s Tales to His Grandson” của G. I. Gurdjieff, Ashiata Shiemash được mô tả là một vị đạo sư lý tưởng, một hình mẫu hoàn hảo của một vị tiên tri thực thụ. Shiemash là một vị thầy được gửi đến Trái Đất để giúp đỡ những “sinh vật ba não bộ”.

Thánh Lạt Ma [8] ở Tây Tạng cũng đã phải chịu đựng rất nhiều khổ đau để cứu nhân loại khỏi những hậu quả khủng khiếp của cơ quan tai hại nói trên.

[8] Thánh Lạt Ma (tiếng Anh: Saint Lama) là một nhân vật trong sách “Beelzebub’s Tales to his Grandson”. Một số học giả cho rằng “Saint Lama” là cách Gurdjieff phiên dịch “Guru Rinpoche” – là danh hiệu của đức Liên Hoa Sanh.

Đức Phật, Chúa Giê-su, Môi-se và những bậc thầy khác đã trải qua nhiều cay đắng để giải phóng nhân loại khỏi hậu quả thảm khốc của cơ quan Kundabuffer.

Ủy ban thiêng liêng của những đấng tối thượng đã ném lên vai mình một nghiệp vũ trụ khủng khiếp; nghiệp này sẽ được trả ở Đại Kiếp [Mahamanvantara] tiếp theo.

Hãy nghe tôi, những người anh em học trò Gnosis. Hãy hiểu rằng ta chỉ có thể chấm dứt những hậu quả tồi tệ của cơ quan Kundabuffer với ba yếu tố chuyển hóa tâm thức sau:

  1. Cái chết của cái Tôi tâm lý;
  2. Sự ra đời của Bản thể trong chúng ta; và
  3. Sự hy sinh cho nhân loại.

Cái Tôi chết trên nền tảng của sự lĩnh hội sáng tạo đúng đắn.

Bản thể được sinh ra trong chúng ta với Maithuna (phép tình dục).

Sự hy sinh cho nhân loại là lòng nhân ái và tình yêu theo đúng nghĩa chân thực của nó.

Các trường phái dạy về xuất tinh dịch, kể cả theo cách rất huyền học, thì đều là tà giáo. Bởi lẽ thực hành này dẫn đến việc phát triển cơ quan Kundabuffer.

Các trường phái dạy về việc kết nối Lingam-Yoni mà không xuất tinh dịch là chánh giáo bởi đây chính là cách đưa Kundalini đi lên ống tủy sống.

Các trường phái dạy cách để củng cố cái Tôi tâm lý đều là tà giáo bởi hậu quả tồi tệ của cơ quan Kundabuffer càng được củng cố qua những quá trình như thế.

Các trường phái dạy về việc làm tan rã cái Tôi (cái chết huyền học) là chánh giáo bởi họ tiêu diệt được hậu quả xấu xa của cơ quan Kundarbuffer.

Cơ quan Kundabuffer là cái đuôi của quỷ Satan. Đó là ngọn lửa tình dục đi xuống từ xương cụt về phía các địa ngục nguyên tử trong con người.


Leave a Reply